Monday, 19 January 2009

Hơi ấm cuối cùng

Một sáng đông Hà Nội, đã lâu lắm rồi, chúng tôi không được thưởng thức cái rét của quê tôi sau nhiều năm. Nhanh thật, đã 5 năm, vụt kéo tôi qua đến cái tuổi 25. Thế đó, thời gian có bao giờ ngừng đâu? Đã khác xưa nhiều lắm rồi đấy, khung cảnh của các nơi quen thuộc giờ cũng đã bị thời gian làm đổi biến khá nhiều.


Những nét quen thuộc trên từng góc phố vẫn còn, nhưng chúng đã không còn nguyên như xưa. Bất giác, những cảm giác quen thuộc chạy về. Nó thân thuộc quá làm cho tôi và người ngồi đằng sau tôi, cảm thấy như mình vẫn đang còn ở thời đi học vậy! Một ngày chán đời, cùng nhau bỏ học đi lang thang quanh Hà Nội!


Thời gian về sau hẳn sẽ không còn dịp như thế này nữa, thay vào đó sẽ là một cuộc sống ổn định, một mái nhà và những ngày bận bịu cùng công việc. Với tôi, nó có thể muộn hơn một vài năm, nhưng người con gái ngồi sau tôi đã đến những ngày cuối cùng của tự do. Cô ấy đang chuẩn bị cho một cuộc sống mới.



<

No comments: